![]() |
Thói hư tật xấu của người Việt Nam |
1. Thói xấu thuộc hành vi cá nhân
Đua đòi ( ai cũng muốn sắm xe máy, điện thoại di đông,...); người này hát để người khác khen hay, cùng nhau vỗ tay khen thưởng; Mê cờ bạc ( đánh bạc, chơi số đề, cá độ bóng đá,...); Thói hiếu kỳ, bàng quan ( "xúm đông xúm đỏ", mỗi khi có tai nạn giao thông, đám đông hiếu kỳ bu xem...); Bàn tán chuyện ngoài đường chẳng dính líu đến mình; Tò mò, thích kể chuyện đời tư người khác; Tật ngồi lê đôi mách; Mừng trên sự thất bại của người khác; Thích công kích người khác theo kiểu nhạo báng chua cay, châm chích rẻ tiền; Nhặt được của rơi không trả; Lời lẽ xúc phạm thiếu văn hóa trong hoạt động nguyên cứu ( như gọi vua Gia Long là "y' là "hắn", gọi phe đối lập với mình là thằng này, bọn nọ...); Khiêm tốn quá mức; Nói về người khác nhiều mà ít suy nghĩ về chính bản thân mình; Quan cách, khách sáo; Tính ghen ghét, tùy tiện; A dua, tát nước theo mưa; Láu cá ( kiểu Trạng Quỳnh); Không muốn ai hơn mình ( cái gì cũng muốn phải hơn người khác, người này mở nhạc thì người khác phải mở to hơn); Ghét người giàu; Nói xấu sau lưng người khác; Háo danh ( thích được tuyên dương, nhận giấy khen, bằng khen,..); Hiếu chiến, hiếu thắng vì những lý do tự ái, lặt vặt, đánh mất đại cục; Hay cãi vã; Chửi thề ( kể cả học sinh nữ,...); Dốt hay nói chữ; Tốt khoe xấu che; Dối trá; Đâm bị thóc thọc bị gạo ( Đòn xóc hai đầu); Nói đâm vào họng kẻ khác; Sĩ diện không đúng chỗ ( Sĩ diện hão); Tham lam nhỏ mọn vô lối ( Tranh giành nhau từng tất đất...); Tài khôn ( Khôn vặt, ưa tỏ ra mình giỏi); Lúng túng, không tự nhiên khi giao tiếp; Hay cậy thế nhờ vả họ hàng và quan chức; Nói nước đôi lập lờ không rỏ ràng; Dể thỏa mãn nên tâm lý hưởng thụ còn nặng; Xởi lởi, chiều khách, song không bền; Hoang phí vì những mục tiêu vô bổ ( sĩ diện, khoe khoang, thích hơn đời); Mất đoàn kết, tương thân, tương ái khi có điều kiện sống tốt hơn, giàu có hơn; Không tiết kiệm hay tâm lý thích tiêu xài phung phí; Thích hưởng thụ mà không chịu trả phí ( thích xài mọi thứ nhưng không muốn mất tiền, sử dụng điện thoại "chùa' nơi công sở...); Thói giả dối hay căn bệnh " sống hai cuộc sống",...
2. Thói xấu trong sinh hoạt
Quá coi trọng chuyện ăn uống ( thôi nôi, sinh nhật, mừng thi đỗ, mừng có việc làm, mừng trúng thầu dự án, mừng mua xe mới, nhà mới...); Ngồi các kiểu ở chỗ đông người; Lãng phí thời gian ( ngồi lê đôi mách, nhậu nhẹt quá mức không biết tiết kiệm thời giờ vàng bạc); " Ăn nhanh, đi chậm, hay cười / Thích " chơi đồ cổ" ( mua đồ cũ) là người Việt Nam; Cười nói to, ồn ào nơi công cộng; Thích tiếng động ( kèn trống, đốt pháo...);Khạc nhổ bừa bãi; Không có phong thái lịch sự khi giao tiếp ( ít biết nói cảm ơn, xin lỗi, vui lòng..."); Phóng uế, tiểu tiện bừa bãi ( đái bậy ngoài đường); Ăn uống, ăn ở mất vệ sinh ( chế biến thực phẩm, cầu tiêu trên sông...); Thích tiếng động ( pháo, trống chiêng); Xả rác tùy tiện ( xả rác vô tội vạ, vô tư xả rác, đổ nước bẩn ra đường...).
3. Thói xấu trong ứng xử với cộng đồng
Đấu đá nghi kỵ lẫn nhau; Vô cảm ( với nỗi khó khăn, cảnh khổ của ngườ khác); Không quan tâm đến luật lệ giao thông ( vượt đèn đỏ, đi ngược chiều, chạy cho kịp giờ, chạy xe bạt mạng...); Ý thức chấp hành kỷ luật kém; Tính tùy tiện vô tổ chức ( tự do vô tội vạ); Ý thức cộng đồng kém ( quảng cáo cột điện nhiều vô kể...); Ít chịu nhường nhịn ( không cần xếp hàng gì cả, cố giành phần ưu tiên, chen lấn xô đẩy, giành giật, không biết nhường đường); Lợi mình hại người ( lấy gà bị chết dịch mà đem bán, độn đinh vào tôm xuất khẩu,..); Nói thách; Cân thiếu; Không biết giữ gìn tài sản công; Ý thức kém về bảo vệ môi trường; Giết mổ để ăn gây đau đớn cho động vật ( đập đầu chó mèo, cắt cổ vịt,...).
4. Thói xấu trong lề lối làm việc
Giải quyết vấn đề theo cảm tính chủ quan; Tham lợi nhỏ quên mất tai họa lớn; Chạy đua chỉ để phục vụ cho một sự kiện; Khúm núm với cấp trên; thượng đội hạ đạp; làm việc gì cũng trước tạo mối "quan hệ" tốt; Tính cả nể và không công bằng; Thích ganh đua và chạy theo bệnh thành tích; Cái tôi đặt lên trên tập thể; Không dám chịu trách nhiệm những việc mình làm; Tinh thần hợp tác làm việc theo teamwork còn hạn chế; Giờ cao su ( trễ giờ, trễ hẹn); Khi đi công tác người Việt rất nặng nề chuyện mua bán, quà cáp cho người nhà và đồng nghiệp; Không có thói quen truyền đạt những thông tin cần thiết cho những người khác sau khi kết thúc công việc nào đó.
5. Thói xấu trong học tập, giáo dục thi cử
Thi không trung thực ( quay cóp, sử dụng "phao", mang tài liệu vào phòng thi...); Ai cũng muốn cho con vào đại học ( coi thường nghành trung cấp , cao đẳng chuyên môn ); Học gạo nhưng kém thực hành; Ít khi học "đến đầu đến đũa" nên kiến thức không hệ thống, mất cơ bản...
6. Tính cách chung ngăn cản sự tiến bộ ( các mặt hạn chế )
Hời hợt, không sâu sắc; Tự ti; Thích khen sợ chê; Trọng tình; Bảo thủ, cực đoan; Lãng phí; Không cơ bản, sống theo kiểu " lắp ghép"; Dĩ hòa vi quý; Nhu nhược, sợ quyền lực;Vừa thực tế, vừa mơ mộng, song không có ý thức nâng lên thành lý luận; Thiếu tự tin và óc phê án; Tính rụt rè; Có tính chất đói phó, thiếu tầm tư duy dài hạn, chủ động; Không duy trì đến cùng ( không quan tâm đến sự hoàn thiện cuối cùng của sản phẩm) ; Óc vọng ngoại ( sính dùng chữ, tiếng nước ngoài, dùng hàng hiệu nước ngoài...); Bệnh hình thức; Thiếu trách nhiệm cá nhân, thừa trách nhiệm tập thể; Thiếu thực tế; Thiếu tính liên kết để tạo ra sức mạnh ( cùng một việc, một người làm thì tốt, ba người làm thì kém, bảy người làm thì hỏng); Không biết mình xấu ( có nhiều tật xấu, trong đó tật xấu nhất là...không ý thức được đó là những tật xấu, thấy xấu không sửa).
--- Sưu tầm: Trần Văn Chánh, trang 123 trong quyển Sống Đạo - Giáp Ngọ Thu 2014 ---
No comments:
Post a Comment